Ngày xưa chưa xem phim này, cứ tưởng nó là 1 phim ....hài vì ngay tựa đề " 1 lít nước mắt" là cách nói thậm xưng, nói quá.... Nhưng khi coi hết 11 tập phim, đúng là tựa đề " 1 lít nước mắt " vẫn chưa phù hợp. Triệu giọt nước mắt !
Bao trùm cả phim là không khí buồn thăm thẳm. Ngay từ những phút đầu tiên " Tôi rất tiếc... Căn bệnh này đến giờ vẫn chưa có thuốc chữa". Mới mở đầu, đã biết vô vọng. Vậy còn tiếp tục làm gì....
Nhật kí nước mắt. Nhật kí ghi lại cảm nhận hàng ngày của AYA để các bác sĩ theo dõi bệnh tình. Nhật kí của một tâm hồn đang trẻ trung và tràn đầy tình yêu cuộc sống. Nhật kí thấm đẫm triệu giọt nước mắt. Triệu giọt nước mắt cho cả cuộc đời. Cuộc đời ngắn ngủi, triệu giọt nước mắt vẫn ít lắm thay...
Đã có quá nhiều bài cảm xúc, bình luận cho phim "Một lít nước mắt" . Đến tận bây giờ, đề tài này liệu đã cũ chưa, topic này có thừa hay không. Muôn đời không cũ. Như triệu giọt nước mắt đồng cảm muôn đời chưa khô...
Tiếc sao không xem phim này sớm hơn, phim đã 4 năm rồi... Đến tận bây giờ mới xem, có phần cũng trễ. Giá như xem 2 năm trước, đã ngộ ra được bao nhiêu điều....
Suốt bao nhiêu năm, xem biết bao nhiêu phim, kể cả những phim bi lụy ung thư chết chóc của Hàn Quốc, chưa bao giờ thấy đồng cảm đau nhói như phim này. Chưa bộ phim nào có sức lay động đến vậy. Nhật kí nước mắt ! Nhật kí thấm đẫm nước mắt trong suốt 10 năm chủ nhân chống chọi với cái chết, thấm đẫm nước mắt của khán giả đồng cảm đến tận hôm nay...
Phim không hoàn hảo đến từng chi tiết, diễn viên không phải " thần sầu", tình tiết trong phim vẫn lung linh đẹp hơn đời thật nhiều lắm. Nhưng dù cho như thế, bộ phim đã làm được 1 điều kì diệu, thể hiện được tính nhân văn sâu sắc của nhật kí " Một lít nước mắt", và trên hết, cổ vũ mãnh liệt cho tình yêu cuộc sống. Người xem rơi nước mắt không phải vì tình tiết hay, dựng phim giỏi, diễn viên "thần sầu" mà vì bản thân câu chuyện đã thấm đẫm triệu giọt nước mắt. " Một lít nước mắt" trong thâm tâm tôi không còn là 1 bộ phim mà là hình ảnh tái hiện lại câu chuyện về AYA. Triệu giọt nước mắt đồng cảm, xót thương cho cuộc đời 25 năm ngắn ngủi của chủ nhân cuốn nhật kí. Ở tuổi 25, cô đã gác bút nghìn thu, gác cả mọi ước mơ, hy vọng về một tương lai tươi đẹp. Gác lại, cho đến ngàn thu.
Lại nhớ về một bộ phim khác. Một cô gái 20 tuổi, xinh đẹp ưu tú. Cô bị mắc bệnh nan y, không còn hy vọng chữa khỏi... Không thể tin vào sự thật đau lòng, cô tìm đến bác sĩ giỏi nhất , danh tiếng nhất. Sau mọi xét nghiệm, cô nói như van xin ông " Cháu rất tuyệt vọng, đã đi khắp nơi để tìm bác sĩ. Bác sĩ đã nghiên cứu nhiều năm, xin bác sĩ nói cho cháu biết có phải căn bệnh của cháu rồi sẽ chữa khỏi, dù là 10 năm hay 20 năm. Cháu nhất định gặp bác sĩ, cháu mới tin. Người ta nói bệnh của cháu sẽ không bao giờ khỏi, nhưng cháu không tin đâu ". Vị bác sĩ mái đầu bạc phơ nhìn cô gái với ánh mắt buồn thăm thẳm " Điều duy nhất tôi có thể nói với cháu lúc này là, đừng bao giờ mất đi tình yêu cuộc sống." Là một người thông minh, cô hiểu nhưng không muốn tin sự thật đau lòng. Cô đã không còn có ngày mai. Rời khỏi bệnh viện, cô ngồi gục xuống ngay bên lề đường, trong cơn đau đớn tuyệt vọng.
Triệu giọt nước mắt, người ngoài không ai hay. Đọc nhật kí AYA, người xem mới hiểu trong từng câu từng chữ như trào dâng ngàn giọt nước mắt. Trước mặt mọi người , AYA hầu như không biểu lộ những đau khổ sâu kín trong lòng. Ít khi thấy cô khóc , trước nỗi đau quá lớn thế này. Nhật kí cũng chỉ đơn thuần ghi lại những cảm nhận, chuyển biến hàng ngày. Không một tiếng rên xiết thảm thiết, mà sao nhật kí thấm đẫm triệu giọt nước mắt.... Độc giả hôm nay cầm cuốn nhật kí trên tay, trong từng trang từng chữ, khóc mãi không thôi.
Phim đã làm lung linh đẹp hơn đời thật rất nhiều. Phim chỉ tái hiện được 1/10 nỗi đau của tác giả mà thôi, nhưng cũng lấy được triệu giọt nước mắt đồng cảm của khán giả. AYA ngoài đời không có mối tình đẹp như trên phim, và trong những năm tháng cuối đời, AYA lúc đó không còn ăn uống được, tay chân không còn cử động như người bình thuờng. Xem phần phụ của phim, AYA trong cận kề cái chết, chỉ còn da bọc xương, gương mặt hơi quái dị.... Bật khóc, nước mắt cố nén mà vẫn dâng trào. Nếu cuộc đời AYA cũng được như trong phim, có lẽ cũng còn chút gì đó an ủi hạnh phúc trong cuộc đời ngắn ngủi.
AYA đã đi tiếp phần còn lại của cuộc đời trong một nghị lực phi thường và tình yêu cuộc sống. Và chính tình thương vô bờ của cha mẹ đã giúp cô có nghị lực sống tiếp được 10 năm. Mình rất cảm động trước tình thương vô hạn mà ba mẹ dành cho AYA. Mặc cho ánh mắt thương hại, dè bỉu của người đời, cha mẹ vẫn giúp AYA những gì có thể, giúp cô sống như 1 người bình thường. Chỉ có tình thương mới làm được điều đó. Thông thường cha mẹ thường mong muốn, tự hào về những đứa con khỏe mạnh giỏi giang. Nhưng với AYA, trong tận cùng phũ phàng, tuyệt vọng, cha mẹ vẫn thương cô bằng cả tấm lòng. Tình mẫu tử vô biên.
Nếu AYA không có cha mẹ yêu thương, chăm sóc, có lẽ cô không thể cầm cự 10 năm. Và nếu không có nghị lực, có lẽ cô không thể đi tiếp phần còn lại của cuộc đời trong tăm tối bất hạnh đến vậy. Nhật kí " 1 lít nước mắt " mà cô để lại đã tiếp thêm sức mạnh cho biết bao bệnh nhân cũng đau khổ tuyệt vọng như cô ngày xưa. AYA có 1 nghị lực mà có lẽ ai trong chúng ta cũng mơ ước. Trên giường bệnh của những bệnh nhi khoa Ung bướu- bệnh viện đông nhất nhì Việt Nam, những tình nguyện viên đã xếp không phải một ngàn mà vài ngàn con hạc. Nhưng mà vô hiệu. Đóa hướng dương Lê Thanh Thúy trong những năm tháng cuối đời, đã viết trong blog của mình : " Con biết cha mẹ luôn cầu mong một điều kì diệu sẽ đến với con. Nhưng nếu điều kì diệu không xảy ra, mong cha mẹ cũng đừng đau buồn.." Nước mắt cứ tuôn trào. Có ai đọc dòng này mà không đau lòng ? Điều kì diệu sao ? Bây giờ y học đã rất tiến bộ, con người đã làm được nhiều việc chẳng thua gì thần thánh. Nhưng mà có 1 chữ mà con người mãi thua, định mệnh. Có lẽ trong cuộc đời này, số mệnh là có. Phải chăng như NGUYỄN DU nói :
Ngẫm hay muôn sự tại trời
Trời kia đã bắt thì người phải theo
Bắt phong trần, phải phong trần
Cho thanh cao mới được phần thanh cao
Điều kì diệu chắc trên đời này không có. Ngay cả những bác sĩ với thiên sứ cứu người, vẫn có những lúc tuyệt vọng cầu xin một phép màu đến với bệnh nhân của mình. Chỉ là còn nước còn tát, y học bó tay, bác sĩ cũng không là thần thánh...
"Một lít nước mắt" với những khuôn hình đẹp, trong sáng cùng diễn xuất tinh tế của diễn viên đã khơi gợi được cảm giác đồng điệu trong lòng người xem. Nước mắt trong phim không kêu rên gào thét vô cảm như 1 số phim HÀN QUỐC, ĐÀI LOAN, nước mắt sâu thẳm có hồn. Có lẽ cũng là nước mắt khóc cho nguyên mẫu nhân vật 20 năm trước Chúa đã gọi về trời.
Tập cuối, trong những ngày cận kề cái chết, AYA xuất hiện thật đẹp, thánh thiện trong đám cưới cô giáo cũ. Đỡ lấy bó hoa cô dâu, ánh mắt lung linh ánh lên niềm hạnh phúc. Rồi lúc đưa bức thư tình cho ASOU, người mà cô vẫn nặng lòng thương nhớ, quang cảnh giáo đường buồn xa vắng. Tiếng chuông nhà thờ vang lên mừng ngày đám cưới, nhưng trong khung cảnh giữa 2 con người yêu nhau đang cận kề 1 tình yêu kết thúc, buồn thảm như tiếng chuông cầu hồn. Đó cũng là tiếng chuông cuối cùng AYA nghe thấy trong đời.
Sau khi đưa bức thư chia tay cho ASOU, bệnh AYA ngày càng trở nặng. Những giọt nước mắt của AYA khi kể cho ba mẹ nghe chuyện chia tay của mình với ASOU đau đớn nhất trong 11 tập phim. Người viết bài này cũng khóc trong sự đồng cảm vô vàn. Một lít nước mắt cho bộ phim này là không bao giờ đủ. Triệu giọt nước mắt đồng cảm cho nỗi đau nhân vật. Khi AYA hỏi mẹ : " Liệu con có thể kết hôn không ?" Những người có mặt ở đó chỉ có thể bật khóc, không trả lời. Câu hỏi cũng không cần lời đáp. Đến đoạn này, thấy nỗi buồn như đã lên đến đỉnh cao. Không thể coi tiếp được, không thể chịu đựng tiếp tục được nữa....
AYA ngoài đời đã sống 10 năm bệnh tật trong tình yêu thương của gia đình, bạn bè, không có tình yêu như trong phim. Nhưng khát vọng về tình yêu và hạnh phúc là chắc chắn có. Cô cũng cần hạnh phúc như bao người. Cần hạnh phúc.....
Một ngày mùa đông năm 1988, chủ nhân cuốn nhật kí cũng chìm vào giấc ngủ như bao lần. Nhưng lần này cô không dậy nữa, không dậy để viết tiếp những trang nhật kí thấm đẫm nghị lực và tình yêu cuộc sống, giúp ích cho bao người hôm nay. Cô đã gác bút nghìn thu. Những dòng nhật kí đã được đọc lên trong khoảnh khắc cuối để đưa tiễn chủ nhân về nơi an nghỉ cuối cùng. Cuốn nhật kí 20 năm sau, vẫn ngưng đọng triệu giọt nước mắt.
Một bộ phim đáng xem và đáng nhớ, tái hiện câu chuyện thấm đẫm tình yêu tình người. Xem phim để sau " một lít nước mắt" khóc cho nỗi đau bất hạnh của nhân vật, sẽ thấy trân trọng từng giây phút còn sống trong cuộc đời này. Xem để thấy ánh lên tình yêu cuộc sống, ánh lên hy vọng trong những khoảnh khắc bế tắc vô vọng. Xem để khẳng định với chính lòng mình, đừng bao giờ bỏ cuộc, đừng bao giờ chịu thôi.