nhật ký chủ tiệm net
Khách hàng của những tiệm net hiện nay 98% đều là thiên tài, bật máy không biết, bật trình gõ tiếng Việt không biết, vào game không biết thoát ra, server bảo trì hô máy có vấn đề. Bố mày rất muốn một tay bóp chết chúng mày, bóp chết rồi vò thành một đống, rồi quăng vào dầu sôi chiên, sau đó dùng chân đạp cho nhuyễn ra.
Chat voice ko biết bật mic, hô headphone hư rồi.
Xem phim thì chê không có lồng tiếng Việt.
Hỏi tui “Có phim ấy không?”, tui nói không, nó chê phim không được đầy đủ
Y!M đăng nhập không được hô máy lởm! Chạy qua xem hóa ra đăng nhập pass không đúng, con mắm đó còn hỏi tui pass bao nhiêu.
Có con mắm kia còn lợi hại hơn, tiếp nhận webcam của một người chat lạ nào đó, gọi tui qua, hỏi người trong webcam là ai!! oày tui có bản lĩnh đấy à
Bắn CS người khác quăng bom khói, anh chàng hứng nguyên trái, hét to: máy bị đơ rồi.
Hôm trước có con mắm hỏi tui chat Y!M làm sao đánh chữ có dấu, tui hỏi: “Em không biết đánh chữ à?” Em ấy bảo: “Biết”.Tui nói: “Vậy em cứ thế mà đánh” (đồng thời giúp nó bật Unikey lên), một lúc sau lại gọi tui, nói: “Anh quản lý, sao đánh chữ không được?”. Tôi hỏi “Em đánh chữ gì không được?”, nó bảo “anh đánh giùm chữ Chào Bạn”, tui giúp nó đánh xong. Sau đó mấy bác biết nó nói gì không ?? “Đừng đi, ngồi đây giúp em đánh chữ”. tướng mạo thì y chang con khủng long.
Hôm nay có anh chàng hỏi tui, “Quản lý! sao ở đây tôi không có vcoin nhỉ? giúp tôi down một ít về”… , cái đó mà có thể down về thì cần gì đi làm nữa…
- Cúp điện ngồi với vợ con đang ăn cơm ngon lành, 1 lũ nhóc chóc đi học buổi chiều chạy vào, anh ơi! em chơi điện tử , bố cắm vào ..ít cho máy chạy cho chúng mày chơi ah? ngoài cửa tao đã treo bản cúp diện.
- 2 thằng đi 2 đôi dép bánh mì, gần giống nhau, lúc ra 2 thằng giành nhau đôi mới hơn xí, cãi ko lại lại gọi anh ra “anh ơi, đối dép này của em, không, dép đó mới là của em.” bố tụi mày đi chân không về đi, tao rảnh đi làm bao công cho tụi mày hả?
- 2 thằng dân tộc vào quán chát, nó bảo mình mở chat cho nó, mình hỏi có nick chưa, nó nói có thế là cứ để nó đánh, ngồi đầu thấy dưới nó cứ hí hoáy loay hoay, không biết vì sao, chút nó gọi ” anh ơi”, xuống mới thấy Nick thì nó ghi họ và tên nó, pass thì nó nói nó ghi ngày tháng năm sinh nó?, bố mày, đây là quán nét chứ có phải đồn công an đâu mà mày khai lí lịch
- hồi mấy năm trước ngồi trông hàng cũng dính mấy vụ ấy. nào là máy khách chạy đi mua thuốc mà cứ có thằng đòi ngồi vào nói kiểu gì cũng không nghe còn chửi mình là coi thường khách rồi $%^& các kiểu. rồi thì có ông đi vào ngồi bắn CS cầm chuột = 2 tay rồi hỏi cách nhảy với cả cách đi. nhưng tởn nhất vẫn là vụ có bố chơi AU nhảy nhót tít mù rồi đập rầm 1 cái văng cả phím cách và buông 1 câu. ĐM trượt “phi-lít” nản
Có nhiều đứa không được tự tin nhan sắc hỏi: “anh ơi em thu WC của họ đằng kia được không anh?”
Đứa thì đeo headphone máy kế bên mà hỏi: “Nhạc gì nghe tiếng súng ko vậy anh, em nhớ bài này đâu phải vầy?” (thằng kế bên bắn CF).
Bựa nhất là có 1 chị mặt cũng sáng láng mà vào xem xxx, cả hàng net cười vật vã mà ko\hông thấy nhục, mình pm tế nhị: “chị ơi đừng xem phim, lag lắm, người khác ko chơi game được” mà vẫn trơ trơ, tắt ứng dụng 5 lần mở lại đúng 5 lần, cuối cùng ức chế (ko ngờ người ức chế lại là mình) tắt luôn máy, chị chàng ngồi luôn 10′ mới mò ra tính tiền… hết ý
** , cả quán game offline dưới quê tôi còn éo cho động vào cái gì , máy thì lởm , CS bị chỉnh nút mua là enter , mình vào chỉnh lại thành del thì bị chửi , bảo mày không chơi thì thôi , người ta chơi được sao mày không chơi được , ức value mà phải kiềm chế ( hóa lệnh còn bị dòm , éo cho hóa ). tức ra chơi đua xe thì nút tiến bị đổi , mình vào chỉnh lại bị dòm . Lúc đua được rồi nhìn mặt thằng chủ căng thẳng võ lâm
Mình vẫn buồn cười cái hồi Mu Hà Nội mới ra có quán game ở chợ Ngọc Hà hồi đó là quán game offline , mình vẫn thường ra đó đánh đế chế với mấy anh và mấy đứa bạn , sau khi có Mu Hà Nội , quán đó treo cái biển to tướng : “Ngày mai có Mu Hà Nội ” . Hôm sau mình ra , thấy cả quán đang tíu tít hỏi nhau : ” Ơ sao không chơi được nhỉ / Thử bỏ đóng băng ổ cứng xem / Sao toàn ngắt kết nối với máy chủ nhỉ / Anh Tùng xem lại máy chủ xem có bị gì không / bla bla bla … ” Ông Tùng chủ quán : ” Có bị gì đâu , vẫn vào được mấy game khác đều đều mà , hôm qua anh vừa kiếm tra máy xong , làm gì có virus , hay nhìn xem có đứt cái dây nối mạng Lan ko ” Mình đang chả hiểu chuyện gì xảy ra thì thằng bạn nhìn liếc qua cái máy chủ hàng , thốt câu rõ to : ” Làm quái có mạng mà kết với chả nối ”
lúc mở phòng net thằng bạn khuyên đừng cho ai vào toilet nhà (tại mở ở nhà), tui không nghe,kết quả đây:
*diana,whisper…”có nhuộm màu” 1 ngày xuất hiện cở 6,7 cái
*Cửa phòng vệ sinh phải thay 3 lần vì không chịu nổi vô ảnh cước của bọn nam sinh.
*Về chửi thề thì: lớp 9< lớp 8 < lớp 7 và không phân biệt nam nữ luôn, vậy là hiểu trường giang sóng sau xô sóng trước rồi.
*Vào chơi canh lúc phòng net full máy, gửi xe vào đứng 1 lát rồi chuồn trước khi có máy, chiều đi học xong ra lấy xe: tiết kiệm 2000
Tui làm ở gần trường học, ngày thường rất đắt, hè và thi học kỳ thì ngồi ngáp rùi. nhưng tuyệt đối: không đánh khách, chửi khách cho dù là học sinh đi nữa, vì khách hàng nuôi mình mà, phải chịu thôi, trừ khi gặp ăn cắp thì đấm
nhật ký chũ tiệm điện thoại
Người ta nói "khách hàng là thượng đế" nên họ có quyền đòi hỏi! Xin bổ sung thêm khách hàng là người thầy hài hước dạy ta tính kiên nhẫn và sự kiềm chế! Tôi kinh doanh kiêm sửa chữa đtdđ bao lâu nay xin chia sẻ những với các bạn vài câu chuyện ngộ nghĩnh trong nhật ký về các "thượng đế" mà "đến thượng đế cũngphải té cười".
Sáng sớm vừa mở cửa thì có bà khách xộc vào hỏi:
- E71 em mua 2 cái anh bớt đc bao nhiêu?
- Bớt 200K khuyến mãi chị ah!
- Vậy hả? Em mua trước 1 cái, anh bớt 100K, đem về xài nếu thấy tốt, tháng sau em quay lại mua cái nữa nhé!
NV thượng đế này nghĩ chỉ có mình thông minh nè!
Có một ông khách vừa mua cái iPhone 3Gs mang về nhà thì lập tức gọi điện lại hỏi:
- Thằng hàng xóm đặt password wifi nên chú xài ké hok đc, con có biết là gì hok?
NV Để con qua nhà nó hỏi dùm chú nhe!
Có một chị mặt mày sáng láng xài con bold 9700 với cái lap Vai-ô.
- Sao laptop của chị xài wifi phà phà mà bold 9700 không vào đc?- Nó báo lỗi gì vậy chị?- Nó đòi password.
- Thì chị nhập pass wifi nhà chị vào giống như nhập pass trên laptop vậy đó.
- Laptop nó nhập 1 lần là tự nhớ luôn. Lâu quá chị đâu có nhập lại nên quên mất pass rồi.
NV Thế bà nghĩ tôi là cái laptop của bà ah?
Có một ẻm người to vật vã, nói tiếng lơ lớ, hình như ở "bển" mới về.
- iPhone anh bán gì mà hơn chục triệu, ăn lời khôn thế, ở Mỹ bán có 2-3 trăm đô chứ mấy!
NV Cưng cũng khôn nà! Cút sang ju ven tút nhé!
Anh này xài BlackBerry 9000.
- Anh mới mua pin chỗ mày về sạc rất đúng cách, lần đầu tiên 8 tiếng mà sao máykhông lên.
- Má ơi! Sạc motorola!
NV Nếu muốn làm con máy chết thì sạc đúng cách rồi đấy bố!
Thằng này lợi hại nè, là học sinh, xài con 8700c
.- Anh cài cho em phần mềm giấu số điện thoại với phần mềm biết người đầu dây bên kia đang ở đâu nhe!
NV Tinh vi! Mày nghĩ anh bản lĩnh đấy ah!
Một cụ xài nokia 6300.
- Mày cài cho chú bài nhạc chuông "Take me to your heart" mà sao người đầu dây bên kia gọi đến không được nghe nhỉ?
NV Muốn cụ bà bên kia nghe "lời tỉnh tò" phải bảo cài nhạcchờ mới đúng cụ ah!
Một thằng vừa ăn sáng xong, miệng còn ngâm tăm xỉa răng, đem iPhone vào bảo cài game, mình chưa kịp cầm thì điện thoại reo, rút sẵn cây tăm trên miệng, nó chọt vào màn hình rồi ALÔ sảng khoái!
NV Lạy bố! Bố mang iPhone sang TQ nhờ bác Ho Cam Dao cài hộ con!
2 thằng đàn ông yêu nhau vào nghe tư vấn đã đời rồi một tên hỏi một câu đi vào lịch sử: "điện thoại này bị rớt có hư không?".
NV no comment
Thằng này đem iPhone vào bảo dán màn hình. (bọc)
- Anh cho em mượn cái miếng dán xem nó xuất xứ ở nước nào cái đã!
NV Bố khỉ! Mày làm ông nhịn cười không đỡ được! hahahahaha
Ông này mang con BB 8800 tới:
- Em up dùm anh rom của con Bold 9000 nhé, hệ điều hành của nó thấy hay quá!
NV Em mà up được thì thằng Mike Lazaridis bay từ Sà Ca Nảsang Việt Nam gặp em chỉ để gọi một tiếng: "cụ ạ!".
Một lão vào xem lướt qua con E63 rồi nhả ngọc:
- Định lừa tôi đấy ah! Máy của ông ghi rành rành chữ Made in China mà dám to mồm bảo không phải hàng Trung Quốc!
NV Đã dốt mà còn tỏ ra nguy hiểm! Fắn chỗ khác cho ông nhờ!
- Anh ơi ở đây có loại điện thoại nào có màn hình hỗ trợ xem phim 3D không?
NV Khi nào có anh tặng em cặp kính "phân cực" dùng chung với điện thoại nhé!
Một thằng xài con 8700 cài một đống game.
- Anh ơi máy em chậm quá! ép xung như N900 đc ko?
NV Mày tìm bộ tản nhiệt bằng chất lỏng cho con 8700 của mày đi đã rồi anh ép xung cho.
Một lão mặt mày rất đạo mạo đến thì thầm bên tai.
- Em em ở đây có chép phim hay hay ko?
NV Ông muốn tôi bị công an hốt ấy ah?
Em này được bồ già dẫn đi mua điện thoại, xem con BlackBerry 9700 đã kiếp rồi phán một câu nghe muốn té ghế: "Sao nó hok giống nokia nhỉ?"
NV Em này khiếm thị toàn tập nè!
Còn rất rất nhiều những chuyện thú vị không đỡ nổi! Mỗi câu chuyện tôi chỉ comment một câu nho nhỏ cho đỡ ức chế chứ thật ra trước giờ tôi chưa bao giờ nổi nóng với khách, nói sốc khách... cho dù các "thượng đế" có "quá đáng" đến đâu chăng nữa... Vì khách hàng cần mình giúp đỡ, khách hàng nuôi sống mình, khách hàng là người thầy hài hước dạy ta tính kiên nhẫn và sự kiềm chế!...
Nhật ký của 1 bựa nhân
2h sáng. Vo ve vo ve. Cái lỗ thủng trên màn to bằng nắm tay, muỗi vào thả giàn, ghét mấy con muỗi đ*o tả được, hôm nay mới tả được. Cố gắng bắt 1 con to nhất, ru ngủ cho nó, rồi ngồi kêu vo ve bên tai. Con muỗi mắt thâm quầng, lảo đảo bay đi…
4h sáng. Tén ten tẻn tèn ten. Có tin nhắn. Giật mình thức giấc. “…tắt đèn sớm, nhớ uống thuốc ngủ nhé…”. Được quan tâm hạnh phúc đến phọt nước mắt…
7h, quáng quàng dậy, hôm nay phỏng vấn ở công ty mới, lần mần nghĩ đến đợt thử việc trước ở Mai Linh, trong giấy báo trúng tuyển có ghi “Chỉ đeo cà vạt xanh”, thế mà lúc đến thấy chúng nó còn mặc cả quần áo. Bị đuổi trong nhõn 1 ngày, nghĩ đến mà rùng cả mình…
8h, hối hả đến nơi, rồi cũng đợi được đến lúc vào phỏng vấn, thằng già nhăn nhở hỏi ” Quan hệ với đồng nghiệp?”, lạnh lùng trả lời : ”Tuần 2 lần, tuần khỏe có khi 3 lần”, thằng già trợn mắt, chắc nó tiếc cái tuổi thanh xuân.
10h, đọc báo, ”Chen lấn lên xe, 2 thanh niên tử nạn“, nhìn kĩ lại thì đúng cái bến xe buýt hôm qua mình đi, đúng số hiệu xe ấy, đúng 2 cái đứa bị mình ủn xuống lúc xe sau trờ tới, thật là trùng hợp…
12h trưa, cơm. Sao bây giờ cái gì cũng có chất bảo quản, lẳng lặng gọi về cho bu xin ít rau củ cải thiện: ”bu nhớ gửi cho con cái loại toàn phân tươi í nhé, ăn phân hóa học sợ lắm…” bu già ậm ờ, không biết có nghe rõ không, thương bu già thắt ruột.
14h, đi họp phụ huynh cho thằng cháu, nghe bác hội trưởng phăm phăm phát biểu: ”tôi đánh giá lớp ta, các cháu trai ai cũng có tinh, ấy là cái tinh thần học tập…” , tỉnh dậy nước dãi vòng quanh mép, lớp chỉ còn lác đác vài người…
17h, tắc đường, nan hoa cắm đầy vành, đầu lênh láng tóc. Đứng im hít khói xe nhám phổi, lắp cánh bay thì sợ quýnh dây điện chết còn đau đớn gấp bội. Cam chịu cam chịu…
20h, trà đá, thấy 1 thằng choai choai đi xe wave tàu, giật túi của chị lao công rồi phóng vèo qua chỗ mình, tiện cốc trà đá tạt thẳng vào mặt nó. Thằng choai choai cắm đầu vào cột điện, mình đứng dậy bỏ đi, phần vì ngại lên báo, phần vì cảm thấy trên đời còn nhiều việc anh hùng hơn thế. Lúc sau chạy ra xem, vẫn thấy chị lao công đứng lải nhải: ”thằng khốn nạn nào tạt nước vào mắt con bà….”
22h, giặt quần áo. Nhớ hồi xưa ba hay nói, nếu con chăm chỉ, con sẽ có tất cả. Đúng là sau này có thật, 2 đôi tất, 1 đôi là tất Cả, to hơn, đôi bé gọi là tất Thứ, để đi luân phiên trong 6 cái mùa đông.
23h, xem tivi, chẳng hiểu chương trình nói về cái gì, chỉ biết mang máng anh Vương nào đấy làm mất nỏ thần của cơ quan, không báo công an, cũng không kêu tài vụ xuất tiền mua đền cái khác, lẳng lặng bỏ trốn cùng con gái. Trộm nghĩ về cái tính vô trách nhiệm của người Việt..
Lại đêm, ném cái dép sang mái nhà hàng xóm, ồn ào, nghe loáng thoáng “…1h rồi mà đ*'o cho người ta ngủ à..”, chỉnh lại đồng hồ rồi thiếp đi lúc nào không hay…